Thứ Tư, 15 tháng 12, 2021

PHẬN NGHÈO


PHẬN NGHÈO
(Thơ vui nđt ltvt, ntvv)
Khổ phận đời lâm cái chuỗi nghèo
Nên tình hụt hẫng cảnh chèo queo
Nghề thay đủ lượt đành teo héo
Cách đổi nhiều phen vẫn nhạt nhèo
Dạ muốn hưng thời nhưng mãi hẻo
Tâm chờ đắc vận vẫn hoài neo
Nằm đêm ảo não đường thiên thẹo
Ngẫm tủi mèn ơi cứ lộn lèo.
Liêu Đình Tự
Ảnh st

Bài họa t/g Chuyển Nguyễn
KHỔ VÌ NGHÈO
Làm sao xóa nợ để thuyên nghèo
Buôn bán nghêu xò chết chỏng queo
Nét mặt trong ngày thì ủ rũ
Tâm tư suốt buổi nhẽo nhèo nhèo
Mồng tơi dậu đổ không thèm bám
Bầu bí nghiêng tường chảng muốn neo
Ế ẩm dân làng nhìn nửa mí
Đành thôi húp tạm bát canh lèo !
Ma Cao y14/12/2021 !!!

Bài họa t/g Kieu Li Dinh
KỂ CHI NGHÈO
Cùng nhau kết bạn kể chi nghèo
Dẫu cảnh đông tràn lựu chết queo
Chẳng ước cô nàng khuôn mặt nhẵn
Nào chê lão bộc cánh tay nhèo
Sông tình rộn rã cung đàn réo
Bến nghĩa êm đềm bản nhạc neo
Nhẹ nhõm bầy quyên đùa trước nẻo
Chàng thơ mộng buổi đến thôn lèo.
p/s Thôn Lèo, Xã Tân Thịnh, Huyện Lạng Giang, Bắc Giang, Việt Nam

Bài họa t/g Hơ Y Lang
NỖI BUỒN VĂN SĨ
Góp Vui Cùng Sư Huynh
**********************
Viết chuyện lời chi ẩn sĩ nghèo
Không tiền gạo đếch bẽ bàng queo
Hằng đêm rũ rượi làm thơ khéo
Những buổi trầm tư viết nhạc nhèo
Cũng chỉ mong người văn được néo
Như vì muốn bạn sử về neo
Đời ơn chẳng đã còn trêu ghẹo
Trách kiểu thời bây nghĩa lộn lèo

HƠ Y LANG

Bài họa t/g Tấn Đãi
Thương thay số phận cái thân nghèo,
Suốt cả cuộc đời vẫn đói meo,
Khoai lang, sắn bắp no không đủ,
Lẩn quẩn xó nhà, tối chèo queo.
Ngẫm cho số phận cảnh anh nghèo,
Đã mù cặp mắt đôi chân quẹo,
Nương tựa bà con làng xóm cũ,
Suốt đời quanh quẩn cứ ăn theo.
.
Bài họa bác Khắc Liêu
Xướng họa hay quá lão góp mấy vần cho vui nhé.

GIỮ LÒNG SON.
Đã khổ còn lâm cái vận nghèo.
Canh trường lạnh lẽo phải nằm queo.
Hằng mong nghiệp ổn đời thôi héo.
Vẫn muốn nghề yên phận khỏi hèo.
Đợi lúc hưng thời qua cõi hẻo.
Chờ khi thịnh thế bỏ luồng neo.
Phòng đơn gió thổi rèm xiêu vẹo.
Cố giữ lòng son hổng trật lèo.
N K L 15/12/2021



 

Thứ Hai, 13 tháng 12, 2021

CHẠNH LÒNG ĐÔNG

 CHẠNH LÒNG ĐÔNG

Lạnh lẽo canh tàn trở gió đông
Phòng loan quạnh quẽ giấc đâu nồng
Đau lòng tuổi ngọc từng đêm ngóng
Xót cảnh thân ngà những bận trông
Nghĩa bén duyên chàng tan nẻo mộng
Tình trao phận thiếp tủi xuân hồng
Không còn khát vọng đời bay bổng
Để dạ âu sầu Nẫu biết không.?
Liêu Đình Tự

Bài họa t/g Hơ Y Lang
CHẠNH LÒNG ĐÔNG
Góp Vui Cùng Sư Huynh
***********************
Trở gió giao mùa vội và đông
Sâu tan tác đổ bụi mưa lồng
Dòng thương tức tưởi dầm đêm ngóng
Giọt nhớ mơ hồ đẫm lệ trông
Liễu mảnh mai hờn cơn ái mộng
Rừng vơ vẩn dỗi đoạn tơ hồng
Tàn cây rũ rượi đời hoang trống
Lặng lẽ thu rời buốt khoảng không..
HƠ Y LANG

Bài họa t/g Bùi Thi Bùi Thị Huynh
NỖI NIỀM ĐÔNG
Mây trời chuyển sắc đã vào đông
Trở lạnh từng đêm giữa giấc nồng
Những buổi người đi càng đợi ngóng
Bao ngày kẻ đến lại chờ trông
Tình kia lỡ chuyến buồn duyên duyên mộng
Nghĩa nọ mờ phai tủi má hồng
Nhạt nhẽo bờ môi rồi bỏ trống
Đau lòng ước vọng cũng bằng không
Em góp vui cùng huynh

ĐÔNG VỀ CÓ LẠNH KHÔNG
Mưa hoài khắp nẻo đã vào đông
Nhỉ giọt triền miên khó giữ nồng
Cũng bởi xa hình nên lặng ngóng
Là do vắng mặt phải thầm trông
Bơ phờ khoảng ái thương chiều sẫm
Rệu rã vùng ân xót cảnh hồng
Bấc thổi tim ngà khe khẽ lạnh
Phương này hỏi bậu có buồn không
Út xin góp vui cùng ạk

Bài họa t/g Vĩnh Long
BẾN VẪN LẠNH HOÀI
Mẹ rủa bây giờ giữa tiết đông
Mà sao chẳng thiết những đêm nồng
Trưa sầu tựa sảnh âm thầm ngóng
Sáng tủi nương thềm lặng lẽ trông
Lại tưởng chờ ai ngoài bãi trống
Rồi tin đợi nẫu dưới mây hồng
Đâu ngờ đã tắt niềm hy vọng
Để cụ than hoài nhớ rõ không ?
Vĩnh Long

Bài họa t/g Nguyễn Phượng
LỠ DUYÊN
Giữa cảnh sang mùa lạnh tiết đông
Vì yêu cách trở tái tê lòng
Ôm hình giữ bóng từng giây đợi
Dỗ mộng đêm buồn mỗi phút trông
Chỉ ước tình trao rồi thắm đượm
Thầm mơ ái gửi sẽ tươi nồng
Đâu ngờ bến lặng thuyền trôi mãi
Để lỡ duyên đời hỏi giận không ?
Nguyễn Phượng

Thứ Ba, 9 tháng 11, 2021

TÌNH KHÔNG HỒI KẾT

 


















 TÌNH KHÔNG HỒI KẾT
( thượng vĩ thơ)

Bởi Nẫu làm ngơ khiến bậu buồn
Nghe lòng thổn thức nỗi niềm tuôn
Tình lơi lả xạo xong đành cuốn
Ái khẽ khàng điêu lại sải chuồn
Huyễn hoặc thề trao rồi bỏ trốn
Mơ hồ hẹn ước phải vùi chôn
Đầu môi chót lưỡi cam phần muộn
Đã phụ thì đây tớ chẳng luồn.
Liêu Đình Tự
ảnh st