KHẲNG KHÁI Trơ mình khẳng khái mãi thời gian Giữa buổi đào ba trút bạt ngàn Cát bụi thiên phù đâu đã nản Phong trần địa đảo chớ hề than Hàn đông lộc nảy nào xao lãng Lửa hạ chồi vươn rất vững vàng Dẫu cảnh nhân tình luôn biến dạng Không vì thế tục phải sầu mang. LĐT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét