VONG TÌNH Trách kẻ vong tình đã vội quên Thề non hẹn biển nỡ phai nguyền Ra đời bọn trẻ nào nghe tiếng Ngẫm đứa con khờ chẳng đặt tên Lỗi trót sinh thành đâu sỉ diện Nào hay dưỡng dục cảm ưu phiền Niềm vui bỗng chợt đành tan biến Nghĩ tủi sao mà xót phận duyên. LĐT
Thơ hay, thương cảm, xót xa một cảnh đời...
Trả lờiXóaCảm ơn bạn nhiều luôn đồng cảm, đêm về chúc bình an bạn nhé !
Xóa