Thứ Ba, 18 tháng 8, 2020

Cung sầu

 













CUNG SẦU

(Ngũ độ thanh, bát vĩ đồng âm)

Khơi dòng kỉ niệm lỗi đường tơ

Trót cảnh niềm tư mãi đợi chờ

Mộng khẽ khàng rơi lòng tủi nhớ

Tình ngơ ngẩn đắm dạ sầu mơ

Then cài gác quạnh tình tôi lỡ

Giấc trở phòng cô nghĩa bạn mờ

Não nuột thuyền quyên bờ cách trở

Hương tàn liễu úa chạnh ngày thơ

Liêu Đình Tự

ảnh st

 

Bài họa bác Khắc Liêu

Bài thơ rất hay bạn ơi lão góp mấy vần vui cùng bạn nhé.

Y đề. CUNG SẦU.

Kỷ niệm xa lìa lỗi mốt tơ.

Niềm riêng khắc khoải mãi mong chờ.

Đêm trường lệ chảy đau dòng nhớ.

Bán dạ châu nhoà tủi ngã mơ.

Bỏ phấn hương tàn nên phận lỡ.

Rời son sắc nhạt để duyên mờ.

Ân tình chẳng vẹn nào ai nỡ.

Nẫu úa xuân hồng chạnh tuổi thơ.

N k L 12/8/2020

 

Bài họa t/g Binh Duong

ĐỢI CHỜ

Cũng bởi yêu người rối cuộn tơ

Giờ đây gác hẹn mãi trông chờ

Duyên tràn bọt biển khơi niềm nhớ

Mộng gởi mây ngàn dõi giấc mơ

Ái ngại tìm hoa hồn vẫn bở

Lần khân đón liễu dạ thêm mờ

Hiên chiều khắc khoải lòng luôn ngỡ

Buổi đợi ai về giữa bến thơ.

Bỉnh Dương - 12/8/2020

 

Bài họa t/ Nguyễn Phượng

CHẲNG PHAI MỜ

Để mối duyên nồng quyện áng thơ

Chiều thu xám trải khói sương mờ

Gieo ngàn tiếng hẹn vào câu chữ

Gởi vạn lời thề giữa tiếng tơ

Nghĩa ủ năm dài hằng buổi đợi

Tình ươm tháng rộng mỗi đêm chờ

Mong rằng bạn hiểu đừng quên nhá

Sẻ ngọt chia bùi đẹp ước mơ

nguyễn phượng

 

Bài họa của Trần Khanh

MONG CHỜ

Cũng tại yêu chàng gửi tiếng tơ

Rằng xin lãng tử hãy mong chờ

Trăm ngày lặng lẽ nơi miền nhớ

Vạn bữa âm thầm chốn nẻo mơ

Vẫn thấy đôi lần luôn bỡ ngỡ

Rồi xem mấy bận đã xa mờ

Ơi thuyền ngược bến mau về trở

Bởi nhẽ duyên mình mãi mượt thơ

Trần Khanh

 

Bài họa của bạn Nguyen Thanh Tuyen

 

Yêu đời ngẫm nghĩ thấy tửng tơ

Thức đợi mơ hồ đứng ngóng chờ

Nỗi nhớ mong chờ niềm thương nhớ

Đêm nằm lúc tỉnh lúc say mơ

Chiêm bao thấy cảnh lòng béo bở

Đêm khuê đốm lửa lập loè mờ

Vẫn thấy đang chờ lòng bỡ ngỡ

Đêm đêm đợi nhớ thấy vần thơ.

Nguyen Thanh Tuyen

 

Bài họa của Nguyễn Bích Yến

 

BỖNG MỘT HÔM

Yêu cùng những tháng dệt đường tơ

Bỗng một ngày thu để ấy chờ

Cũng bởi ai buồn không chịu nhớ

Do vì đó giận chẳng hoài mơ

Lòng như lửa đốt duyên nào nỡ

Cõi tưởng người xa bóng mịt mờ

Cảm ái rằng cho mình nghĩa nợ

Nên càng thỏa mãn mối tình thơ

Giang Hoa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét