NGẪM MÌNH
Họa thơ Cao Bồi Già
Áo cơm sương gió mãi vùi đầu
Nào ngại sự đời bởi bạc râu
Vết sạm thời gian đà lão hóa
Da mồi năm tháng đã hằn sao
Lần theo con tạo tình thêm thắm
Đếm ngón bụi trần dạ trắng phau
Cuộc thế lợi danh không thẹn mặt
Ngẫm mình may mắn chẳng lo đau.
Ngày 26 /5/2016
Liêu Đình Tự
Mời bác sang bên tôi xem bài phúc họa bài thơ bác tặng tôi.
Trả lờiXóa