Thứ Ba, 30 tháng 8, 2016

Thơ họa/ xướng Hồ Văn Thiện

KHÁC NÀO SÔNG


Hà Nội chiều nay bỗng hóa sông
Lũ dâng đầy ắp nước chen lồng
Phố thành phủ lối xe ùn tắc
Cống rãnh bùn che hố chẳng thông
Phơi xác ô tô nằm chết máy
Ngập đường lữ khách đứng trơ mông
Tầng cao ngút mắt nhìn toàn cuộc
Cảm cảnh tựa hồ đứng bãi sông.


Liêu Đình Tự



Bài xướng:


HÀ NỘI THÀNH SÔNG


Sáng nay Hà Nội bỗng thành sông
Mới một trận mưa nước đã lồng
Phố xá tràn trề xe tắc lối
Ao hồ đầy ắp cống không thông
Ô tô ngập xả nằm ì xác
Xe máy sặc bô đẩy chổng mông
Đại lễ ngàn năm đà nháo nhác
Tưởng rồi hết cảnh phố như sông.


Hồ Văn Thiện

NGAO NGÁN

Ảm đạm trời chiều tiếng gió u
Không gian trầm lặng áng mây mù
Trời Nam lũ quét vầng dương ám
Đất Bắc bão gầm ánh nhật lu
Ngán ngẩm cảnh đời tan tác phận
Tiêu điều cuộc sống xác xơ dù
Bèm nhem rác rưởi cùng đây đó
Hôi hám nhặng ruồi chúng đến bu.

Liêu Đình Tự

Bài xướng:



BẢNG LẢNG

Bầu trời khi sáng lúc âm u
Bảng lảng mây bay gió tít mù
Thượng giới gầm gừ lo đại náo
Trần gian ắng lặng lắng trăng lu
Dư đồ xấu xé khâu từng mảng
Luận thuyết cò cưa rách cả dù
Thế giới hình thành ba bốn cực
Nơi nào béo bở lắm ruồi bu.


Hồ Văn Thiện

Thứ Hai, 29 tháng 8, 2016

Thơ Luật Cung Sầu

CUNG SẦU


( NĐT - ĐV )

Lỗi nhịp cung sầu cảm cố nhân
Trường canh lỡ giấc sợi tình ngân
Niềm xưa dạ trải thời hương phấn
Mộng cũ tơ vò thuở ái ân
Khiếm nhã thu vàng than tủi phận
Bơ phờ cảnh tím ngẫm buồn thân
Bề mi thắm lệ trông thờ thẫn
Chạnh khúc đàn khuya trổi não thần.

Liêu Đình Tự



Bài họa của thi Đức Quỳnh


LỬA TÌNH


(Nđt)


Em về nhóm lại lửa tình nhân

Cả tiếng u trầm cũng vọng ngân

Thả bóng vàng phai miền nhạt nghĩa

Soi hình biếc lộng buổi hồng ân

Chờ đưa hối hả đường quê lạ

Để gặp êm đềm ngõ phố thân

Trổi khúc nghê thường đêm nguyệt lãng

Quỳnh tương mộng ướm thuở Lưu Thần.


Lý Đức Quỳnh

Thơ họa/ xướng Lê Đăng Mành

                                               THƯƠNG!
                                             
                       Thương mến gửi lời hỏi khỏe không?
                       Thương người tri kỷ dạ tâm đồng
                       Thương đời hoạn nạn nào so tính
                       Thương bạn bệnh tình chẳng đếm đong
                       Thương bởi thi bằng đâu quản ngại
                       Thương vì thân hữu há bơm phồng
                       Thương nhau bằng cả lời chân thật
                       Thương với trái tim một tấm lòng


                        Thương với trái tim một tấm lòng  
                        Thương sao kỷ niệm ngát hương nồng
                        Thương lời tâm sự còn nguyên bản
                        Thương mối ân tình vẫn sắc phong
                        Thương nét triện trao ngời gió nội
                        Thương câu thơ họa thắm hương đồng
                        Thương người tri kỷ hoài tâm khảm
                        Thương mãi không vì cách núi sông.

                                                   Liêu Đình Tự


                                  Bài xướng
                                                                 

ƠN

“Cám ơn bè bạn đã cưu mang khi tôi nằm viện”

Ơn Trời hơi thở giữa hư không


Ơn cánh cò chao mượt cánh đồng


Ơn bạn chăm nom đời khốn khổ


Ơn người giúp đỡ kiếp long đong


Ơn ai sớm hỏi thôi phiền não


Ơn kẻ chiều lo bớt phập phồng


Ơn khắc khoải tìm khi vắng bóng


Ơn đây xin giữ mãi trong lòng



Ơn đây xin giữ mãi trong lòng


Ơn gió đưa hương tỏa ấm nồng


Ơn lối cũ soi tường mạng mạch


Ơn đường xưa rọi tỏ tông phong


Ơn chiều un khói về khe suối


Ơn tối thắp trăng xuống ruộng đồng


Ơn tánh trầm tư luôn bất động


Ơn hào khí ngát giữa non sông




Lê Đăng Mành




THUỞ BAN ĐẦU


Ngẫm thuở ban đầu chớm nụ hôn

Lời trao hẹn biển với thề non

Tình em chẳng thẹn cùng trang lứa

Nghĩa bạn nào phai lúc tuổi hồng

Cảnh cũ ngày xưa còn vướng bận

Đường mai dạo ấy mãi hoài trông

Dòng trôi bóng ngã nào quên được

Kỉ niệm xuân thời mãi khắc ôn.



Liêu Đình Tự



Bài xướng


RƯỢU CHIỀU



Tan ngày dế bật tiển hoàng hôn

Lặng lẽ u hoài giấc nỉ non

Mái cũ dìu mây sầu cổ độ

Thềm xưa ngậm khói tủi tang bồng

Gìn trong kỉ niệm mà nhung nhớ

Khắc giữa can trường để đợi trông

Những tưởng nghiêng bầu chia hớp rượu

Cho chiều sưởi ấm cuộc hàn ôn.



Lê Đăng Mành


Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2016

Thơ Luật Thu Chờ

THU CHỜ

Trót hẹn mà sao mãi đợi chờ
Trăng gầy lẻ bóng nhện giăng tơ
Khiến cho ngày tháng lòng tê tái
Mặc để canh thâu dạ thẩn thờ
Sao nỡ vô tình chia lối mộng
Vội đành bạc nghĩa rẽ đường mơ
Ôm bao kỷ niệm sầu dang dở
Thầm trách ai kia quá hững hờ.

Liêu Đình Tự


Bài họa của thi hữu Đức Quỳnh


THU ĐỢI


Dòng sông chia bến để ai chờ

Tằm đã bao mùa nhộng nhốt tơ

Nỗi nhớ lìm im màu ước nguyện

Niềm yêu lặng lẽ bóng tôn thờ

Bâng khuâng cánh nhạn tình xa níu

Bảng lảng chân trời lệ đẫm mơ

Ngọn cỏ sương thu ngời dáng ngọc

Lòng nghe khắc khoải nỗi ơ hờ !


Lý Đức Quỳnh

Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2016

Thơ họa Thảo viên

NGẠC ĐÀI VIÊN

Xướng Bùi Xuân Trọng

( Họa liên hoàn đảo vận)

Đài hoa thiết lập cảnh tương đồng
Nho nhã thư nhàn thả mộng rông
Thủy mặc trăng lồng cây lượn bóng
Non tiên gió lộng bướm vờn ong
Tửu trà đàm đạo tình thêm rộng
Phú vịnh giao hòa khách mãi đông
Rộn rã thảo viên ngời mạch sống
Tựa hồ thượng uyển sắc màu bông

Tựa hồ thượng uyển sắc màu bông
Xuân hạ giao mùa thu đến đông
Thủy tạ ngạc đài trăng lộng bóng
Bồng lai non bộ gió đùa ong
Men tình đối ẩm hồn bay bổng
Nghĩa bạn xướng hòa tứ thả rông
Điểm hẹn tương phùng tươi thắm mộng
Tao đàn tri kỷ sắc hương đồng.

Liêu Đình Tự


Bài xướng của thi bá Bùi Xuân Trọng


ĐỀ HOA NGẠC ĐÀI

Một bên quê chợ một bên đồng
Trăm mét vườn ao thả gió rông
Đêm đợi trăng lên cài giấc bướm
Ngày chờ gió thổi đón tin ong
Ngâm nga xáo trộn tuồng kim cổ
Chếch choáng khua tung chuyện Biển Đông
Tiệc khách đầy hương hoa lá rụng
Gió trăng nối chén mắt nhòa bông.

Bùi Xuân Trọng

Thứ Năm, 25 tháng 8, 2016

Thơ Luật Hiền tài Đất Việt

TRUNG THẦN NGUYỄN TRÃI


Nguyễn Trãi trung thần sử tiến ca
Đức tài tôi luyện tráng sơn hà
Phò vua tế thế chiêu hiền tướng
Hộ chúa kinh bang mộ sĩ gia
Hiến kế khai quân trừ nghịch tặc
Bày binh lập trận khử gian tà
Bình Ngô Đại cáo khai hồn nước
Quốc thái dân an hưởng thái hòa.

Liêu Đình Tự



Bài họa của thi hữu Đức Quỳnh


ĐẠI THẦN NGUYỄN TRÃI


Lam Sơn phá giặc khải hoàn ca

Nguyễn Trãi công lao rộng hải hà

Với nước liêm minh,danh chính quốc

Cùng dân lễ nghĩa,đạo yên nhà

Thơ văn cổ súy người trung trực

Trí đức răn đe kẻ nịnh tà

Lịch sử còn ngời trang máu lệ

Hy sinh,vạn thế được an hòa.


Lý Đức Quỳnh

Thứ Tư, 24 tháng 8, 2016

Thơ họa Lực bất tòng tâm

LỰC BẤT TÒNG TÂM ( Thơ vui)


( Họa thơ Phan Tự Trí)

Già rồi đầu óc cứ lùng tung
Sờ sẫm nào ai có lạnh lùng
Chữ cái mập mờ nghe cái chữ
Tự kiêu lẩm cẩm tưởng kiêu hùng
Trên điều chả thuận đành cam phận
Dưới bảo không chiều bị cấm cung
Hạ thảo đông trùng* sao cũng chẳng...
Quanh năm cứ mãi cảnh lùng tung.
* Vị thuốc quí.


Liêu Đình Tự


Bài xướng


LỖI RÚT KINH ...

Tay già lẩm cẩm mó lung tung
Lỗi đánh máy sao quá lạ lùng
Chữ Tác chuyện xưa... thành chữ Tộ
Hành hung trò mới... rõ Anh Hùng
Dưới trên trên dưới tùm lum... nóc
Đông Bắc Bắc Đông tá lả... cung
Kinh nghiệm rút hoài sao chả hết
Thôi già xin chớ mó lung tung.

Phan Tự Trí

Thứ Ba, 23 tháng 8, 2016

Thơ Luật Tình Thu

TÌNH THU

Đêm thu heo hắt bóng trăng gầy
Se thắt trong lòng rớt giọt tây
Bến đợi ngàn trùng cơn sóng vỗ
Sông tương muôn nỗi mối tơ giày
U hoài hình dáng người xưa cũ
Khắc khoải hương tình giấc mộng say
Kỷ niệm thời gian sầu cách biệt
Tháng năm vàng võ nhớ nhung đầy.

Liêu Đình Tự


Bài họa huynh của Gia Khanh


BUỒN THU


Nguyệt khuyết nhòm song cợt bóng gầy

Heo may man mác gợn niềm tây

Phòng khuya lạnh lẽo đôi làn gió

Ngõ vắng bâng khuâng một dấu giày

Lối mộng ngày nao đà nhạt thắm

 Men tình thuở ấy vẫn còn say

Buồn trông lá úa vương thềm cũ

Mặn chát làn môi giọt nhớ đầy.



Nguyễn Gia Khanh



Bài họa của thi hữu Đức Quỳnh



MÀU THU


Quạnh quẽ trăng khuya thả giọt gầy


Trên bờ nhân thế,dưới hiên tây

Cung đàn lẻ tiếng tơ hòa vọng

Chén rượu cô miên bóng dạt giày

Trắng rụng mù sương ngoài ngõ nhớ

Vàng rơi úa lá giữa tình say

Người đi có biết vườn yêu cũ

Hoang phế màu thu đã nhuộm đầy ?



Lý Đức Quỳnh 2482016




Bài họa của thi bá Nguyễn Đình Diệm



ĐÊM THU NHỚ


Nguyệt tỏa đêm thu lộng bóng gầy

Lòng nghe rười rượi nỗi riêng tây

Hoài công ngóng đợi đau lời gió

Mệt sức mong chờ khổ tiếng giày

Ngọn cỏ trầm tư muôn nẻo vắng

Bờ lau ủ mộng vạn đường say

Trăng khuya gác bóng soi hồn nhớ

Cách biệt bao mùa ngấn lệ đầy.


GM.Nguyễn Đình Diệm


Bài họa


CHIỀU THU


Khắc khoải chiều thu giấc mộng gầy
Bên đời nỗi nhớ giọt sầu tây
Trong lòng đã xóa mờ khuôn mặt
Giữa lối đều in đậm dấu giày
Chẳng đặng yêu đương tình thắm thiết
Đâu còn ấp ủ dạ nồng say
Vùi quên một thuở thời ly biệt
Lặng lẽ nhìn theo nước mắt đầy..



LienNguyen


Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2016

Thơ họa Hội ngộ

HỘI NGỘ


( Họa thơ Thy Lệ Trang)

Mưu sinh bận rộn phải đâu lười
Trót hẹn song rồi lỡ cuộc chơi
Thu mãn bao lần da diết nhớ
Đông tàn mấy lượt mỏi mòn hơi
Kỳ này sắp xếp cho bằng được 
Kẻo lại chờ hoài chẳng đến nơi
Tri kỷ hàn huyên cùng đối ẩm
Thỏa lòng bè bạn mãi trông vời.

Liêu Đình Tự

Bài xướng:



ĐÔI LỜI

Cũng chẳng tại xa, chẳng phải lười
Mùa hè năm ngoái bận rong chơi*
Khi về... thu úa... nhanh hơn gió
Tiếp đến... đông tàn ...lạnh hết hơi
Bữa trước trời khô chưa có dịp
Hôm ni gió mát mới tìm nơi
Mấy giờ ngắn ngủi bên anh chị
Hủ tiếu* được ăn thật tuyệt vời.



Thy Lệ Trang


Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2016

Thơ luật Nhìn lại sử Việt

TRẦN QUỐC TUẤN

Anh hùng cái thế lập kỳ danh
Gạt bỏ thù riêng mặc kẻ giành
Phò chúa Nhân Tông hưng xã tắc
Hận thần Thủ Độ nhục sinh thành
Dĩ hòa gia biến an hoàng tộc
Khử tặc binh quyền rạng sử xanh
Lịch sử bao đời soi chính khí
Rạng ngời khí tiết chí trung anh.

Liêu Đình Tự

Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2016

Thơ họa Đặc sản quê

ĐẶC SẢN QUÊ


( Họa thơ Liêu Đình Bá)

Hát năm nờ một(H5N1) phải thay nghề
Dẫu chẳng năm Mùi vẫn thích dê
Ướp hấp tía tô nghe đã khoái
Xào lăn sa tế thấy không về
Ngọc dương tráng thận bao người chuộng
Nhũ mộng tinh cường khối kẻ mê
Sưởi ấm tình đời khi nguội lạnh
Món quà đích thực của miền quê.


Liêu Đình Tự


Bài xướng

QUẢNG CÁO QUÁN THỊT DÊ



Bệnh dịch gà heo phải đổi nghề
Năm Mùi mở quán bán toàn dê
Ăn vào bảy món ưa đi đến
Uống rượu năm cô thích khỏi về
Anh nhậu tưng bừng gân cứng dẻo
Em khen mạnh mẽ cốt dai mê
Mồi ngon mới lạ luôn chờ khách
Thưởng thức hương đồng đặc sản quê.

Liêu Đình Bá

Thứ Năm, 18 tháng 8, 2016

Thi luật Khánh hỷ

KHÁNH HỶ


Khánh chúc thi bằng vạn kiết xương
Môn trung cẩm lệ hỷ lai thường
Lộc tài tấn phát trường nghi thất
Phúc đức diên niên vĩnh thạnh đường
Lắc túi càn khôn ngâm phú vịnh
Mượn phù nguyệt lão dệt cung thương
Văn nhân tri kỷ hằng tương ngộ
Mã đáo công thành mãn sắc hương.

Liêu Đình Tự

Thứ Tư, 17 tháng 8, 2016

Thơ xướng họa

MÙA BÁO HIẾU

Thơ Xướng họa cùng các thi hữu

Vào mùa báo hiếu Lễ Vu Lan


Khấn niệm song thân ở suối vàng


Thoát tục nhàn du nơi cõi Phật


Xuất phàm lạc thú cảnh thiên đàng


Sinh thành nghĩa nặng như Đông hải


Dưỡng dục ân sâu tựa Thái san


Quả phẩm phần hương dâng tế Mẹ


Lòng thành tử hiếu lộng thiên quang.



Cả đời tần tảo chẳng lời than

Hôm sớm chăm lo mãi vẹn toàn

Lặn lội mưa đông nơi bãi vắng

Dãi dầu lửa hạ tít sườn non

Miếng ngon dành dụm đâu phần mẹ

Giá lạnh canh chừng cạnh chúng con

Năm tháng ngược xuôi bao khó nhọc

Giờ này hưởng thụ bóng đâu còn.!

Liêu Đình Tự


Bài họa của các thi hữu:


THÂM TÌNH


Khi bóng xuân tàn nhạt sắc lan
Hè qua cúc tỏa ngát thu vàng
Lòng con lại nhớ câu thiên mệnh
Phận mẹ đà vui chốn địa đàng
Mộng cũ còn vương màu lữ thấn
Kinh xưa mãi tụng khúc quan san
Âm dương dẫu biết ngàn cách biệt
Vẫn ước linh hồn phát diệu quang.



Sưởi ấm lòng ta bếp lửa than
Đêm đông có mẹ mãi chu toàn
Thân cò khó nhọc nào vơi gánh
Bóng thỏ hao gầy đã khuất non
Bởi phận chưa tròn câu báo hiếu
Nên lòng cứ xót đạo làm con
Tình thâm mẫu tử tày sông núi
Đá nát vàng phai nghĩa vẫn còn !


Nguyễn Gia Khanh


Bài họa của Đức Quỳnh


NHỚ MẸ


Nhớ mẹ hôm nào dưới cội lan
Ngồi trông luống cải trổ hoa vàng
Nay vườn hoang hoải miền sơn dã
Đâu cảnh đềm êm bóng địa đàng
Vẫn sóng lênh đênh mờ cửa biển
Và sương dằng dặt mịt quan san
Hồn theo vọng tưởng cùng mây gió
Lịm tắt sâu lòng ánh lửa quang


Sực tỉnh,mê cuồng dậy oán than
Thầm đau đạo hiếu chẳng chu toàn
Lay chùm tuổi rụng ngoài hiên phố
Để mảnh trăng tàn giữa núi non
Đất khát tình thương nằm đợi mẹ
Cây thèm trìu mến ngóng nhìn con
Bồi hồi mùa lễ Vu Bồn tới
Thẳm lặng lòng riêng với mất-còn.


Lý Đức Quỳnh



Bài họa của Trần Như Tùng

BÁO HIẾU


Hương đời tinh khiết tỏa thơm lan
Mẹ có cần đâu bạc với vàng.
Một bát cơm nồng, lo giặt chiếu
Một manh áo ấm, dắt đi đàng.
Một lời thưa kính dâng trìu mến
Một nét cười vui ấm sẻ san.
Người khỏe lòng an nhìn gái đảm
Ngày thường báo hiếu đức lưu quang .

Lễ rằm tháng bảy dẫu chu toàn
Mẹ kể mà lòng mãi thở than.
“Bà nội” gian nan khoai với sắn
Cảnh nghèo lặn lội núi cùng non.
Ốm đau ráng chịu nhờ cây lá
Ngon ngọt không dùng nhượng các con.
Báo hiếu Vu Lan Người đã khuất
Gió bay hương khói cỗ nguyên còn …


Trần Như Tùng