Thứ Hai, 29 tháng 8, 2016

Thơ họa/ xướng Lê Đăng Mành

                                               THƯƠNG!
                                             
                       Thương mến gửi lời hỏi khỏe không?
                       Thương người tri kỷ dạ tâm đồng
                       Thương đời hoạn nạn nào so tính
                       Thương bạn bệnh tình chẳng đếm đong
                       Thương bởi thi bằng đâu quản ngại
                       Thương vì thân hữu há bơm phồng
                       Thương nhau bằng cả lời chân thật
                       Thương với trái tim một tấm lòng


                        Thương với trái tim một tấm lòng  
                        Thương sao kỷ niệm ngát hương nồng
                        Thương lời tâm sự còn nguyên bản
                        Thương mối ân tình vẫn sắc phong
                        Thương nét triện trao ngời gió nội
                        Thương câu thơ họa thắm hương đồng
                        Thương người tri kỷ hoài tâm khảm
                        Thương mãi không vì cách núi sông.

                                                   Liêu Đình Tự


                                  Bài xướng
                                                                 

ƠN

“Cám ơn bè bạn đã cưu mang khi tôi nằm viện”

Ơn Trời hơi thở giữa hư không


Ơn cánh cò chao mượt cánh đồng


Ơn bạn chăm nom đời khốn khổ


Ơn người giúp đỡ kiếp long đong


Ơn ai sớm hỏi thôi phiền não


Ơn kẻ chiều lo bớt phập phồng


Ơn khắc khoải tìm khi vắng bóng


Ơn đây xin giữ mãi trong lòng



Ơn đây xin giữ mãi trong lòng


Ơn gió đưa hương tỏa ấm nồng


Ơn lối cũ soi tường mạng mạch


Ơn đường xưa rọi tỏ tông phong


Ơn chiều un khói về khe suối


Ơn tối thắp trăng xuống ruộng đồng


Ơn tánh trầm tư luôn bất động


Ơn hào khí ngát giữa non sông




Lê Đăng Mành




THUỞ BAN ĐẦU


Ngẫm thuở ban đầu chớm nụ hôn

Lời trao hẹn biển với thề non

Tình em chẳng thẹn cùng trang lứa

Nghĩa bạn nào phai lúc tuổi hồng

Cảnh cũ ngày xưa còn vướng bận

Đường mai dạo ấy mãi hoài trông

Dòng trôi bóng ngã nào quên được

Kỉ niệm xuân thời mãi khắc ôn.



Liêu Đình Tự



Bài xướng


RƯỢU CHIỀU



Tan ngày dế bật tiển hoàng hôn

Lặng lẽ u hoài giấc nỉ non

Mái cũ dìu mây sầu cổ độ

Thềm xưa ngậm khói tủi tang bồng

Gìn trong kỉ niệm mà nhung nhớ

Khắc giữa can trường để đợi trông

Những tưởng nghiêng bầu chia hớp rượu

Cho chiều sưởi ấm cuộc hàn ôn.



Lê Đăng Mành


2 nhận xét:

  1. Thăm anh và đọc lại những bài thơ xướng họa với anh LĐM.
    Chúc anh tuần mới thanh thản!

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn Đức Quỳnh sang thăm cảm nhận, chúc Quỳnh sức khỏe an lạc!

    Trả lờiXóa