TRÀO LỘNG
Cõi thế lưu truyền nảy một ông
Dòng thơ đả thói bọn hư lòng
Mài râu Bắc Đẩu đâm thằng nhũng
Mượn bút Nam Tào khử lũ ngông
Nét triện ngời danh hàng thủ lĩnh
Cang thường rạng tiết cỡ chơn hồng
Tâm trường nghĩa khí luôn kì vọng
Tải đạo xây đời mãi cố công.
Liêu Đình Tự
Bài họa của thi hữu Đức Quỳnh
CỤ ĐỒ CHIỂU
Mắt mù,trí diệu được như ông
Đình Chiểu vì dân tận hiến lòng
Muôn thuở chẳng tà vung bút đạo
Ngàn năm gương sáng diệt bầy ngông
Gìn nguồn nghĩa khí dòng sông Lạc
Giữ cội minh linh ngọn núi Hồng
Nội giặc ngoại xâm đều khiếp vía
Lưu đời tiết tháo những kỳ công.
Lý Đức Quỳnh
Bài họa của huynh Gia Khanh
THANH LIÊM
Thanh liêm – đức ấy được bao ông
Của báu kề môi chẳng động lòng
Tư Hãn từ châu người bảo dại
Duyên Lăng tặng kiếm kẻ rằng ngông (*)
Dù cho thế sự đầy tâm bạc
Vẫn giữ con tim thắm máu hồng
Khí tiết cổ nhân treo mãi đó
Sao đời không học để ghi công ?
Nguyễn Gia Khanh
(*)-Tư Hãn làm quan giữ thành nước Tống, có kẻ biếu ông viên ngọc quý ông không nhận, người ấy cố nài, ông bèn nói: “ Nhà ngươi cho ta của báu, ta cho tính không tham là của báu, âu là ngươi cứ đem về đi, của báu của ai nấy giữ, như thế cả hai đều còn của báu, chẳng hơn sao ?”
-Duyên Lăng ở nước Ngô đi sứ ở nước Tấn, ghé qua chơi vua nước Từ, vì thấy Duyên Lăng có thanh bảo kiếm có ý muốn xin nhưng không dám nói, Duyên Lăng hiểu ý nhưng vì còn phải đi sứ nên chưa dâng được.Sau khi quay về không ngờ vua Từ đã chết, Duyên Lăng mang bảo kiếm đặt bên mộ ông rồi ra về!
Thanh liêm – đức ấy được bao ông
Của báu kề môi chẳng động lòng
Tư Hãn từ châu người bảo dại
Duyên Lăng tặng kiếm kẻ rằng ngông (*)
Dù cho thế sự đầy tâm bạc
Vẫn giữ con tim thắm máu hồng
Khí tiết cổ nhân treo mãi đó
Sao đời không học để ghi công ?
Nguyễn Gia Khanh
(*)-Tư Hãn làm quan giữ thành nước Tống, có kẻ biếu ông viên ngọc quý ông không nhận, người ấy cố nài, ông bèn nói: “ Nhà ngươi cho ta của báu, ta cho tính không tham là của báu, âu là ngươi cứ đem về đi, của báu của ai nấy giữ, như thế cả hai đều còn của báu, chẳng hơn sao ?”
-Duyên Lăng ở nước Ngô đi sứ ở nước Tấn, ghé qua chơi vua nước Từ, vì thấy Duyên Lăng có thanh bảo kiếm có ý muốn xin nhưng không dám nói, Duyên Lăng hiểu ý nhưng vì còn phải đi sứ nên chưa dâng được.Sau khi quay về không ngờ vua Từ đã chết, Duyên Lăng mang bảo kiếm đặt bên mộ ông rồi ra về!
Chiều thăm anh,đọc thơ gợi nhớ đến Cụ Nguyễn Đình Chiểu.Xin góp họa cùng anh.
Trả lờiXóaChúc anh vui khỏe !
CỤ ĐỒ CHIỂU
Mắt mù,trí diệu được như ông
Đình Chiểu vì dân tận hiến lòng
Muôn thuở chẳng tà vung bút đạo
Ngàn năm gương sáng diệt bầy ngông
Gìn nguồn nghĩa khí dòng sông Lạc
Giữ cội minh linh ngọn núi Hồng
Nội giặc ngoại xâm đều khiếp vía
Lưu đời tiết tháo những kỳ công.
Lý Đức Quỳnh
Rất vui được Đức Quỳnh sang thăm cảm nhận với bài họa hay:
Xóa" Muôn thuở chẳng tà vung bút đạo
Ngàn năm gương sáng diệt bầy ngông"
Cảm ơn Đức Quỳnh, chúc sức khỏe an lành xin được đưa lên trang chính!
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaGK sang thăm huynh và xin góp họa :
Trả lờiXóaTHANH LIÊM
Thanh liêm – đức ấy được bao ông
Của báu kề môi chẳng động lòng
Tư Hãn từ châu người bảo dại
Duyên Lăng tặng kiếm kẻ rằng ngông (*)
Dù cho thế sự đầy tâm bạc
Vẫn giữ con tim thắm máu hồng
Khí tiết cổ nhân treo mãi đó
Sao đời không học để ghi công ?
Nguyễn Gia Khanh
(*)-Tư Hãn làm quan giữ thành nước Tống, có kẻ biếu ông viên ngọc quý ông không nhận, người ấy cố nài, ông bèn nói: “ Nhà ngươi cho ta của báu, ta cho tính không tham là của báu, âu là ngươi cứ đem về đi, của báu của ai nấy giữ, như thế cả hai đều còn của báu, chẳng hơn sao ?”
-Duyên Lăng ở nước Ngô đi sứ ở nước Tấn, ghé qua chơi vua nước Từ, vì thấy Duyên Lăng có thanh bảo kiếm có ý muốn xin nhưng không dám nói, Duyên Lăng hiểu ý nhưng vì còn phải đi sứ nên chưa dâng được.Sau khi quay về không ngờ vua Từ đã chết, Duyên Lăng mang bảo kiếm đặt bên mộ ông rồi ra về!
Xin chào huynh Gia Khanh rất vui được huynh sang thăm đồng cảm tham gia bài họa hay:
Xóa" Dù cho thế sự đầy tâm bạc
Vẫn giữ con tim thắm máu hồng"
Cảm ơn huynh chúc sức khỏe dạt dào thi hứng xin được đưa lên trang chính!