NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Trời
chiều bảng lảng khói mù sương
Viễn xứ
nguồn ân dậy sóng cường
Đất khách
cưu mang từng nhịp sống
Tình quê
cảm mến cả đời thường
Trông
hoài kỉ niệm lòng trăn trở
Nhớ mãi
buổi đầu dạ luyến thương
Rạo rực
mỗi khi mùa phượng nở
Đường xưa
lỗi cũ vẫn còn vương.
Liêu Đình
Tự
Bài xướng
CẢM HOÀI
(Tặng Tư
Tơ)
Phố núi khung trời phủ kín sương
Đăk Bla bồi đắp dạ kiên cường
Niềm mơ gần gũi luôn tha thiết
Nỗi nhớ xa quê thật lạ thường
Vững chí chung xây tình khát vọng
Bền lòng ôm ấp mãi yêu thương
Qua sông Bến Củi thời đi học
Hình ảnh con đò cứ vấn vương.
Liêu Đình
Bá
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét