Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2017

Thơ họa/ xướng Tường Vân

MONG MANH TÌNH


Thuyền đà lỗi bến chẳng về ư!
Lặng lẽ người xưa ở chốn chừ ?
Ngõ trúc mơ màng trong nỗi nhớ
Đường tình khao khát cảnh sầu hư
Xuân thềm quạnh quẽ không tâm sự
Ngõ vắng đìu hiu chớ đáp từ
Lối cũ hằn sâu bao kỉ niệm
Bên đời khắc khoải những niềm tư.

Liêu Đình Tự


Bài xướng



THỀM XUÂN 

Xuân về trước ngõ đấy rồi ư
Đã bấy mùa qua vắng vẻ chừ
Nhỏ vẫn âm thầm căn gác lạnh 
Anh còn lận đận mảnh đời hư
Chờ ai gió trở bao chiều nữa 
Dõi bóng người đi một dạo từ
Lối cũ mai vàng rơi khắp chốn
Sao tình tôi mãi nhuộm sầu tư !

Tường Vân


THỔN THỨC

Lối cũ ta về phủ kín rêu

Hương xưa còn đượm góc hiên lều
Trầm tư muôn dặm đời vô hiệu
Bịn rịn đôi dòng cảnh trớ trêu
Tình vỡ phôi phai lòng thất thểu
Mộng tan nhòa nhạt dạ ran đều
Men sầu dậy khúc buồn giai điệu
Hợp xướng côn trùng rả rích kêu.

Liêu Đình Tự


Bài xướng

CẢNH NGHÈO 

Tóc bạc da mồi nhuốm bụi rêu
Từng đêm tủi phận dưới căn lều
Lan tràn giữa cỏ côn trùng tếu
Nức nở bên bờ tiếng dế trêu
Tháng hết năm tàn xương rã rệu
Xuân qua hạ tới khớp rung đều
Canh trường lắt lẻo thân mòn sệu
Quạnh quẽ nhưng nào đã dám kêu...

Tường Vân 23/1/17




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét