CUNG SẦU
(Thuận nghịch đọc)
(Thuận nghịch đọc)
Mờ mịt tuổi xuân
giữa đất trời
Nhụy tàn hoa rũ mộng đầy vơi
Thơ tình mãi nhớ lòng tan vỡ
Luống cảm hoài mơ giấc rã rời
Thờ thẫn quạnh thân buồn phận hẩm
Ngẩn ngơ sầu mệnh não hương rơi
Tơ duyên lỗi nhịp ai nào thấu!
Chờ đợi nỗi đau xót tủi đời
Nhụy tàn hoa rũ mộng đầy vơi
Thơ tình mãi nhớ lòng tan vỡ
Luống cảm hoài mơ giấc rã rời
Thờ thẫn quạnh thân buồn phận hẩm
Ngẩn ngơ sầu mệnh não hương rơi
Tơ duyên lỗi nhịp ai nào thấu!
Chờ đợi nỗi đau xót tủi đời
Đời tủi xót
đau nỗi đợi chờ
Thấu nào ai lỗi nhịp duyên tơ
Rơi hương não mệnh sầu ngơ ngẩn
Hẩm phận buồn thân quạnh thẫn thờ
Rời rã giấc mơ hoài cảm luống
Vỡ tan lòng nhớ mãi tình thơ
Vơi đầy mộng rũ hoa tàn nhụy
Trời đất giữa xuân tuổi mịt mờ.
Thấu nào ai lỗi nhịp duyên tơ
Rơi hương não mệnh sầu ngơ ngẩn
Hẩm phận buồn thân quạnh thẫn thờ
Rời rã giấc mơ hoài cảm luống
Vỡ tan lòng nhớ mãi tình thơ
Vơi đầy mộng rũ hoa tàn nhụy
Trời đất giữa xuân tuổi mịt mờ.
Liêu Đình Tự
Bài họa của huynh Gia Khanh
Bài họa của huynh Gia Khanh
CHỜ
AI
(Thuận-Nghịch độc)
Mờ xa bóng nhạn khuất mây trời
Ngóng lại hồn sầu lệ mấy vơi
Thơ huyễn dỗ lòng đành bút động
Mộng hoang theo bước nỡ chân rời
Thờ ơ gối lạnh sương hoài rụng
Rũ ủ đêm tàn lá mãi rơi
Tơ Nguyệt hỡi tình duyên đặng chửa?
Chờ ai để nhớ vấn vương đời.
Đọc nghịch:
Đời vương vấn nhớ để ai chờ
Chửa đặng duyên tình hỡi Nguyệt Tơ
Rơi mãi lá tàn đêm ủ rũ
Rụng hoài sương lạnh gối ơ thờ
Rời chân nỡ bước theo hoang mộng
Động bút đành lòng dỗ huyễn thơ
Vơi mấy lệ sầu hồn lại ngóng
Trời mây khuất nhạn bóng xa mờ.
Nguyễn Gia Khanh
(Thuận-Nghịch độc)
Mờ xa bóng nhạn khuất mây trời
Ngóng lại hồn sầu lệ mấy vơi
Thơ huyễn dỗ lòng đành bút động
Mộng hoang theo bước nỡ chân rời
Thờ ơ gối lạnh sương hoài rụng
Rũ ủ đêm tàn lá mãi rơi
Tơ Nguyệt hỡi tình duyên đặng chửa?
Chờ ai để nhớ vấn vương đời.
Đọc nghịch:
Đời vương vấn nhớ để ai chờ
Chửa đặng duyên tình hỡi Nguyệt Tơ
Rơi mãi lá tàn đêm ủ rũ
Rụng hoài sương lạnh gối ơ thờ
Rời chân nỡ bước theo hoang mộng
Động bút đành lòng dỗ huyễn thơ
Vơi mấy lệ sầu hồn lại ngóng
Trời mây khuất nhạn bóng xa mờ.
Nguyễn Gia Khanh
NGK xin góp họa cùng huynh:
Trả lờiXóaCHỜ AI
(Thuận-Nghịch độc)
Mờ xa bóng nhạn khuất mây trời
Ngóng lại hồn sầu lệ mấy vơi
Thơ huyễn dỗ lòng đành bút động
Mộng hoang theo bước nỡ chân rời
Thờ ơ gối lạnh sương hoài rụng
Rũ ủ đêm tàn lá mãi rơi
Tơ Nguyệt hỡi tình duyên đặng chửa?
Chờ ai để nhớ vấn vương đời.
Đọc nghịch:
Đời vương vấn nhớ để ai chờ
Chửa đặng duyên tình hỡi Nguyệt Tơ
Rơi mãi lá tàn đêm ủ rũ
Rụng hoài sương lạnh gối ơ thờ
Rời chân nỡ bước theo hoang mộng
Động bút đành lòng dỗ huyễn thơ
Vơi mấy lệ sầu hồn lại ngóng
Trời mây khuất nhạn bóng xa mờ.
Nguyễn Gia Khanh
Cảm ơn huynh với bài họa rất tuyệt, chúc huynhb sức khỏe nhiều niềm vui hạnh phúc nhé. chào huynh xin được đưa bài lên trang chính!
Trả lờiXóa