Thơ họa/ xướng Nguyễn Gia Khanh
BƠ VƠ
Men tình trở luống dậy về đêm
Mắt lệ trào dâng rớt giọt thềm
Trông cửa trăng gầy đau xót mãi
Nhìn đời mộng vỡ tủi buồn thêm
Bên dòng dâu bể thân sầu muộn
Giữa cuộc đào ba rượu chuốc mềm
Quạnh quẽ bờ yêu niềm thổn thức
Canh tàn sống gió chẳng hề êm.
Liêu Đình Tự
Bài xướng
CÔ LIÊU
Bên song đếm lá rụng vườn đêm
Cứ ngỡ chân ai khẽ động thềm
Ngắm bóng trăng tàn ngao ngán mãi
Trông đường phố vắng não nùng thêm
Người đi một bước lòng bao nặng
Kẻ đợi năm canh rượu bấy mềm
Gió cợt lao xao bờ liễu rối
Mơ màng tóc ấy xõa vai êm…
Nguyễn Gia Khanh
Cảm ơn huynh đã họa thơ và post lên trang nhà! Chúc huynh chíu chủ nhật bình an!
Trả lờiXóaCảm ơn huynh đã sang thăm có lời tâm sự, chúc huynh sức khỏe an lành!
Xóa