BẾN LỠ
(tnđ)
(tnđ)
Tan bờ bến lỡ khách đò đưa
Hẩm phận đành sao đặng chẳng chừa
Tàn úa nợ duyên gầy mộng huyễn
Nhạt nhòa ân nghĩa tủi niềm xưa
Đan sầu vụn vỡ buồn đôi lứa
Dệt mộng phôi phai khổ mấy vừa
Ngàn dặm tái tê miền lạnh giá
An nào gió sóng mãi chiều mưa.
Mưa chiều mãi sóng gió nào an
Giá lạnh miền tê tái dặm ngàn
Vừa mấy khổ phai phôi mộng dệt
Lứa đôi buồn vỡ vụn sầu đan
Xưa niềm tủi nghĩa ân nhòa nhạt
Huyễn mộng gầy duyên nợ úa tàn
Chừa chẳng đặng sao đành phận hẩm
Đưa đò khách lỡ bến bờ tan.
Giá lạnh miền tê tái dặm ngàn
Vừa mấy khổ phai phôi mộng dệt
Lứa đôi buồn vỡ vụn sầu đan
Xưa niềm tủi nghĩa ân nhòa nhạt
Huyễn mộng gầy duyên nợ úa tàn
Chừa chẳng đặng sao đành phận hẩm
Đưa đò khách lỡ bến bờ tan.
Liêu Đình Tự
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét