NÀNG THƠ
Hưu rồi kết bạn với nàng thơ
Hồ tựa sánh đôi tự thuở giờ
Cố ngẫm gieo vần cho bóng bẩy
Càng trau chọn ý khỏi mù mờ
Hoài mong thắm sắc thành duyên phận
Mãi muốn tươi màu vẹn tóc tơ
Đắm đuối men tình xa chẳng nỡ
Nên lòng mê mẩn hóa lơ ngơ.
Liêu Đình Tự
Bài xướng
KHỔ VÌ THƠ
Hưu trí mới tìm đến với thơ
Chẳng hay duyên nợ tự bao giờ
Đêm lo tìm ý cho tươi sáng
Sáng lại sửa câu tránh mập mờ
Những muốn điệu đà như Tố Nữ
Hằng mong mềm mại giống nai tơ
Trăm bài trăm nỗi chưa ưng ý
Một chiếc lá rơi lại ngẩn ngơ…!
Chẳng hay duyên nợ tự bao giờ
Đêm lo tìm ý cho tươi sáng
Sáng lại sửa câu tránh mập mờ
Những muốn điệu đà như Tố Nữ
Hằng mong mềm mại giống nai tơ
Trăm bài trăm nỗi chưa ưng ý
Một chiếc lá rơi lại ngẩn ngơ…!
Hồ Văn Thiện
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét