BẾN CŨ
Bao ngày khắc khoải mãi chờ trông
Lối cũ sầu giăng chẳng mặn nồng
Chạnh thuở xuân hồng nay ngã bóng
Yêu thời tuổi ngọc đã hoàng hôn
Bên dòng cát bụi lòng thương tổn
Giữa buổi trần ai mắt lệ buồn
Ngẫm cảnh tình xưa tìm mọi chốn
Đâu người bến mộng để hàn ôn.
Lối cũ sầu giăng chẳng mặn nồng
Chạnh thuở xuân hồng nay ngã bóng
Yêu thời tuổi ngọc đã hoàng hôn
Bên dòng cát bụi lòng thương tổn
Giữa buổi trần ai mắt lệ buồn
Ngẫm cảnh tình xưa tìm mọi chốn
Đâu người bến mộng để hàn ôn.
Liêu Đình Tự
VẮNG
Trả lờiXóaVề bến cũ năm nào... thầm ước...
Hồn theo mây lạc bước vào chiều
Cỏ cây thủ thỉ bao điều
Góc trời mây xám cánh diều băng băng...
Con đò nhỏ rưng rưng bến lặng
Người đưa đò đã vắng nơi nao
Chiều buồn... lặng lặng... nao nao...
Vẳng nghe tiếng lá lao xao... gọi Người...
dovaden2010
Cảm ơn bạn đã sang thăm, tặng chùm thơ rất hay; chúc vv hp bạn nhé !
Xóa