Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2019

Phũ Phàng Thay








































PHŨ PHÀNG THAY
Ngùi trông cánh nhạn mãi phương trời
Bậu bỏ đi rồi dõi bóng khơi
Tủi giữa vần thơ từng giọng nói
Buồn trong kỉ niệm những canh đời
Sao đành giã biệt tình buông lối
Trót vội chia lìa nghĩa bỏ nơi
Bởi nẫu âm thầm tâm quặn nhói
Còn đâu cái thuở dạ trông vời.
Liêu Đình Tự

Bài họa Nguyễn Phượng 

ĐÃ XA VỜI
Ngờ đâu nhạn mãi biệt phương trời
Gió cũng đưa thuyền vượt biển khơi
Để mảnh trăng vàng thương trọn kiếp
Cho con nước bạc nhớ nguyên đời
Sương buồn lặng lẽ rơi nghìn chốn
Khói nhạt âm thầm phủ vạn nơi
Mật rót vườn yêu đành lỡ dỡ
Thề xưa ước cũ đã xa vời
Nguyễn phượng


Bài họa bác Khắc Liêu

Xướng hoạ tuyệt vời hai bạn ạ cho lão góp vui mấy vần nhé. 

CHẲNG KẺ VỜI.
Cánh Nhạn dần xa mãi cuối trời.
Con thuyền đón bậu vượt trùng khơi.
Chầy canh nhớ bạn sầu luôn kiếp.
Trở giấc chờ ai tủi trọn đời.
Gió thoảng sương mờ giăng mọi chốn.
Trăng tàn khói tỏa phủ muôn nơi.
Duyên đầu đã nhạt tâm còn vướng.
Nghĩ tội hồn thơ hổng kẻ vời.
N K L họa 31/3/2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét