Lặng Thầm
THẦM LẶNG
Hồn hoa lặng lẽ chẳng ai chiều
Lá trải rơi vàng lỗi mộng yêu
Ngõ quạnh âm thầm ai có hiểu
Bờ xưa rạn vỡ tuổi sang chiều
Ngày buông cõi ảo sầu chăn chiếu
Bóng đổ phong trần não địch tiêu
Ngẫm lúc xuân nồng luôn yểu điệu
Còn đâu nét ngọc tủi bao điều.
LĐT
Thơ hay, thiệt buồn...
Trả lờiXóaCảm ơn bạn nhiều luôn đồng cảm, chúc buổi chiều vv bạn nhé!
Xóa