Thơ họa/ xướng Bóng Tà Dương
TỰ THỊ
Há nghĩ cho mình cậy hiểu thơ
Rồi sinh lổ láo vị chi khờ
Ngôn từ hiểm hóc đâu nào dễ
Ngữ điệu mơ hồ chẳng dám mơ
Tự đắc vườn hoang rằng viễn tưởng
Kiêu kỳ ngõ ảo hóa cù đơ
Trầm kha lỗi bệnh vô đường trú
Hỗn loạn tâm thần kẻ ngác ngơ.
Liêu Đinh Tự
Bài xướng
VĂN MINH VỢ NGƯỜI
Cứ tưởng mình đây đệ nhất thơ
Đâu dè ấu trĩ quá non khờ
Vênh râu tự đắc đầu mờ mịt
Vác mặt hài lòng óc huyễn mơ
Hí hũm vợ người sao uyển chuyển?
Bần thần mẹ hãn cứ ngay đơ!
Kinh niên chứng bệnh chàng thi sỹ
Biết đến khi nào hẫn ngẩn ngơ
Bóng Tà Dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét