Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2016

Thơ họa/ xướng Lê Đăng Mành

ĐIỀU BẤT BIẾN


Phong trần cõi tạm mặc chi ai
Thế thái tình đời dẫu nhạt phai
Đạo lý tài bồi không thở vắn
Thường luân vun vén chẳng than dài
Lợi danh bất chính tâm nào đắm
Vật chất tầm thường dạ khó cay
Sống giữa dương gian nào thẹn mặt
Nghĩa nhân giả tạo chớ hề say

Nghĩa nhân giả tạo chớ hề say
Trước cảnh trần đời những đắng cay
Cuộc sống chông chênh hoài tháng rộng
Áo cơm canh cánh suốt đêm dài
Mồi danh cám dỗ tình không nhạt
Bả lợi đổi màu dạ chẳng phai
Vinh nhục đan xen điều họa phúc
Trời không thiên vị bỡi riêng ai.

Liêu Đình Tự


Bài xướng

CÁT BỤI VÔ THƯỜNG
“Liên hoàn”
Lỡ làm cát bụi cõi trần ai
Phải rõ lục tình* sẽ lạt phai
Chẳng  ngả tay chèo dù biển rộng
Không quơ thuyền dạt dẫu sông dài
An nhiên tiêu sái bên cùng khổ
Thanh thản thăng trầm giữa đắng cay
Đã biết vô thường mà thức tỉnh
Mất-còn,thương-ghét chớ mê say

Mất-còn,thương-ghét chớ mê say
Hụp giữa ao đời đẫm lệ cay
Đừng ước tang bồng neo vững chãi
Chẳng mong hào khí tỏa lâu dài
Đã từng hăm hở gieo mơ tưởng
Nên nỏ muộn phiền lượm nhạt phai
Láo nháo lềnh bềnh bu cõi tạm
Công hầu khanh tướng có còn ai?

Như Thị
* Mừng, giận, buồn, vui, thương và ghét.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét