Thứ Hai, 10 tháng 10, 2016

Thơ họa/ xướng Lê Đăng Mành

NHẪN

Nhẫn giúp người đời sẽ thấu nhau
Nhẫn thời thông cảm phận tằm dâu
Nhẫn không vướng phải vòng oan trái
Nhẫn chẳng sa chân lối muộn sầu
Nhẫn bởi tình thương không cố chấp
Nhẫn vì cuộc sống chớ yêu cầu
Nhẫn đem hạnh phúc cho nhân loại
Nhẫn sẽ làm ta bớt khổ đau.


Nhẫn trải tình người khắp đó đây
Nhẫn cho ta tránh kiếp lưu đày
Nhẫn thì nghĩa cử không tàn úa
Nhẫn mới luân thường chẳng nhạt phai
Nhẫn sẽ cuộc đời luôn được tĩnh
Nhẫn rồi sự sống khỏi lăn quay
Nhẫn thêm bằng hữu xa thù hận
Nhẫn chẳng..họa vào khó trở tay.

Liêu Đình Tự


Bài xướng


BIẾT

Biết thì tha thứ lỗi lầm nhau
Biết cuộc vô thường cưỡi bể dâu
Biết chỗ tương phùng đừng hớn hở
Biết nơi ly biệt chớ u sầu
Biết ngồi lặng lẽ không van lạy
Biết dựa trầm tư chẳng khẩn cầu
Biết nhẫn nhịn rồi thôi oán hận
Biết cầm san sẻ dịu niềm đau


Biết niềm đau thẩm thấu nơi đây
Biết phận chênh vênh phải đọa đày
Biết sắc đương thì rồi héo úa
Biết màu hết buổi sẽ tàn phai
Biết tâm bất diệt vì trầm tĩnh
Biết ý sanh thường bởi quắt quay
Biết nẻo vô ngôn mà diệu hữu
Biết nguồn năng lượng ở bàn tay.


Lê Đăng Mành


Bài đồng họa Của thi hữu Đức Quỳnh

NGHE

Nghe quạnh cô đời đuổi bóng nhau
Nghe ngoài khơi gió nổi triều dâu
Nghe lòng bảng lảng dâng mùa nhớ
Nghe trí bâng khuâng giục nẻo sầu
Nghe tháng năm lìa bao sở nguyện
Nghe mưa nắng rụng những mong cầu
Nghe tình kết nụ trên cành héo
Nghe cả muôn trùng dậy đớn đau

Nghe cựa trở mình rõ ở đây
Nghe chân vượt thoát lụy lưu đày
Nghe cành nẩy lộc bừng tươi mới
Nghe cội đơm mùa tiễn nhạt phai
Nghe những thầm thì trong tịch diệt
Nghe từng tĩnh lặng giữa cuồng quay
Nghe vòng nhân ái hồn nhiên mở
Nghe ấm mai về nối rộng tay.


Lý Đức Quỳnh


2 nhận xét:

  1. Em cũng có họa bài này với anh LĐM,xin chép lại cùng anh cho vui.
    Chúc anh chiều đầu tuần thanh thản!

    NGHE
    Nghe quạnh cô đời đuổi bóng nhau
    Nghe ngoài khơi gió nổi triều dâu
    Nghe lòng bảng lảng dâng mùa nhớ
    Nghe trí bâng khuâng giục nẻo sầu
    Nghe tháng năm lìa bao sở nguyện
    Nghe mưa nắng rụng những mong cầu
    Nghe tình kết nụ trên cành héo
    Nghe cả muôn trùng dậy đớn đau

    Nghe cựa trở mình rõ ở đây
    Nghe chân vượt thoát lụy lưu đày
    Nghe cành nẩy lộc bừng tươi mới
    Nghe cội đơm mùa tiễn nhạt phai
    Nghe những thầm thì trong tịch diệt
    Nghe từng tĩnh lặng giữa cuồng quay
    Nghe vòng nhân ái hồn nhiên mở
    Nghe ấm mai về nối rộng tay
    Lý Đức Quỳnh

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Đức Quỳnh sang thăm đồng cảm và chia sẻ bài họa, chúc Đức Quỳnh buổi tối sức khỏe an lành. Xin được đưa lên trang chính!

      Xóa