Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2016

Thơ họa/ xướng Nguyễn Gia Khanh

SẦU ĐONG 

 Người về nhớ mãi mối tình không!
 Quặn thắt tâm can giá buốt lòng
 Lời vụn vỡ đau niềm lẻ bạn
 Mộng tàn phai xót nỗi buồn đông
 Khơi dòng nguyện ước hương mờ nhạt
 Chuốc chén nguyền câu rượu nặc nồng

 Rời rạc dạ suy hoài cảm luống

 Vơi tình lệ đắng giọt sầu đong.


Nghịch: 


Đong sầu giọt đắng lệ tình vơi
Cảm luống hoài suy dạ rạc rời
Nồng nặc rượu câu nguyền chén chuốc
Nhạt mờ hương ước nguyện dòng khơi
Đông buồn nỗi xót phai tàn mộng
Bạn lẻ niềm đau vỡ vụn lời
Lòng buốt giá can tâm thắt quặn
Không tình mối mãi nhớ về người.



Liêu Đình Tự




Bài xướng

GỌI MÃI NGƯỜI ƠI !
(Thuận-Nghịch độc)

Ơi người ! gọi mãi nhớ nhau không?
Buốt giá hồn ai chợt tủi lòng
Lời vắng để đau niềm vắng bạn
Cảnh sầu thêm xót nỗi sầu đông
Khơi tàn mộng cũ hoa nào thắm
Chuốc huyễn mơ xưa rượu mấy nồng
Rời rã bóng nghiêng chiều nắng lụi
Vơi đầy chén đắng lệ cùng đong.

Đọc nghịch:

Đong cùng lệ đắng chén đầy vơi
Lụi nắng chiều nghiêng bóng rã rời
Nồng mấy rượu xưa mơ huyễn chuốc
Thắm nào hoa cũ mộng tàn khơi
Đông sầu nỗi xót thêm sầu cảnh
Bạn vắng niềm đau để vắng lời
Lòng tủi chợt ai hồn giá buốt
Không nhau nhớ mãi gọi người ơi !

Nguyễn Gia Khanh



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét