Thơ họa/ xướng Thy Lệ Trang
NỖI NIỀM ĐAU
Nỗi
niềm trăn trở mãi từng đêm
Bóng
tối sầu rơi rớt giọt thềm
Cánh
mộng tả tơi càng thảm thấu
Hương
tình mờ nhạt khiến buồn thêm
Trách
cho con tạo lòng tê tái
Nỡ
để tơ duyên dạ héo mềm
Tiềm
thức tràn về trong khắc khoải
Cõi
lòng đau đáu chẳng hề êm.
MÊNH MANG...
Em
mãi đi tìm trong bóng đêm
Dáng
ai thấp thoáng lướt qua thềm
Mùa
thu dường đã xa xôi lắm
Hương
bưởi như còn vương vấn thêm
Trăng
ngủ... đêm nao... bờ cát lạnh
Hồn
say... buổi đó... nụ hôn mềm
Mười
lăm hay tuổi vừa đôi tám?
Chỉ
nhớ... âm thầm tiếng sóng êm !!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét