BẾN SÔNG CHỜ
(Tnđ)
(Tnđ)
Trông chiều chạnh luống dậy đào ba
Trở giấc niềm say bụi lệ hòa
Hồng tuổi sắc xuân hờn tủi phận
Tím đời hương mộng não sầu ta
Đông buồn mãi nhớ ân tình cạn
Hạ xót càng thương nét ngọc nhòa
Nồng thắm giấc mơ hoài vọng tưởng
Sông chờ bến đợi tháng ngày qua.
Qua ngày tháng
đợi bến chờ sông
Tưởng vọng hoài mơ giấc thắm nồng
Nhòa ngọc nét thương càng xót hạ
Cạn tình ân nhớ mãi buồn đông
Ta sầu não mộng hương đời tím
Phận tủi hờn xuân sắc tuổi hồng
Hòa lệ bụi say niềm giấc trở
Đào ba dậy luống chạnh chiều trông.
Tưởng vọng hoài mơ giấc thắm nồng
Nhòa ngọc nét thương càng xót hạ
Cạn tình ân nhớ mãi buồn đông
Ta sầu não mộng hương đời tím
Phận tủi hờn xuân sắc tuổi hồng
Hòa lệ bụi say niềm giấc trở
Đào ba dậy luống chạnh chiều trông.
Liêu Đình Tự
Bài họa của
Nhật Lệ
Họa
Y ĐỀ
Trông chờ lệ đẫm khóe thu ba
Nỗi mấy sầu thương gối mộng hòa
Hồng nhạn lướt xông đời gió bão
Núi mây ngăn cách nẽo đôi ta
Đông chiều dạ ngọc thềm nhung nhớ
Hạ cuối trăng mơ bóng nhạt nhòa
Nồng ái phai chưa tàn nguyện ước
Sông tình nhớ mãi bến thuyền qua.
Nghịch
Qua thuyền bến mãi nhớ tình
sông
Ước nguyện tàn chưa phai má hồng
Nhòa nhạt bóng mơ trăng cuối hạ
Nhớ nhung thềm ngọc dạ chiều đông
Ta đôi nẽo cách ngăn mây núi
Bão gió đời xông lướt nhạn hồng
Hòa mộng gối thương sầu mấy nỗi
Ba thu khóe đẫm lệ chờ trông.
Ước nguyện tàn chưa phai má hồng
Nhòa nhạt bóng mơ trăng cuối hạ
Nhớ nhung thềm ngọc dạ chiều đông
Ta đôi nẽo cách ngăn mây núi
Bão gió đời xông lướt nhạn hồng
Hòa mộng gối thương sầu mấy nỗi
Ba thu khóe đẫm lệ chờ trông.
Nhật Lệ
Bài họa của Nguyên Thu
BẾN ĐỢI
Thuận
Trông vời bến nhớ gợn thu ba
Trở gió bờ xưa lệ bụi hòa
Hồng má tủi thân niềm lỡ vận
Hẩm đời than phận nỗi buồn ta
Đông hàn giá buốt duyên tình nhạt
Hạ nắng phôi phai giấc mộng nhòa
Nồng ánh mắt say lòng rạn vỡ
Sông sầu khách vắng bóng thuyền qua
Nghịch
Qua thuyền bóng vắng khách sầu sông
Rạn vỡ lòng say mắt ánh nồng
Nhòa mộng giấc phai phôi nắng hạ
Nhạt tình duyên buốt giá hàn đông
Ta buồn nỗi phận than đời hẩm
Vận lỡ niềm thân tủi má hồng
Hòa bụi lệ xưa bờ gió trở
Ba thu gơn nhớ bến vời trông.
Qua thuyền bóng vắng khách sầu sông
Rạn vỡ lòng say mắt ánh nồng
Nhòa mộng giấc phai phôi nắng hạ
Nhạt tình duyên buốt giá hàn đông
Ta buồn nỗi phận than đời hẩm
Vận lỡ niềm thân tủi má hồng
Hòa bụi lệ xưa bờ gió trở
Ba thu gơn nhớ bến vời trông.
NguyênThu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét