HƯƠNG XƯA
Lối cũ em về nhặt lá rơi
Đường xưa ngõ hẹn tuổi xuân thời
Ngàn mai con tạo đà bôi xóa
Dặm liễu phong trần đã bốc hơi
Đếm ngón thời gian tình dốc cạn
Khơi dòng kí ức mộng xa vời
Lòng còn rạo rực miền thương ấy
Dẫu chẳng vuông tròn nghĩa há vơi.
Liêu Đình Tự
Bài họa của thi hữu Đức Quỳnh
NIỀM
CÔI
Thu tàn ngõ vắng lá vàng rơi
Thắm thiết nào xuân đã một thời
Gió lạnh khuya về leo lét bóng
Sương dày sáng đến nhạt nhòa hơi
Tường đông tuyết trắng sầu âm ỉ
Lối hạ trời xanh nhớ vợi vời
Biển lộng không thuyền dài mắt ngóng
Muôn trùng cánh nhạn chở đầy vơi.
Lý Đức Quỳnh
Chiều sang thăm và họa cùng anh.
Trả lờiXóaChúc anh an vui !
NIỀM CÔI
Thu tàn ngõ vắng lá vàng rơi
Thắm thiết nào xuân đã một thời
Gió lạnh khuya về leo lét bóng
Sương dày sáng đến nhạt nhòa hơi
Tường đông tuyết trắng sầu âm ỉ
Lối hạ trời xanh nhớ vợi vời
Biển lộng không thuyền dài mắt ngóng
Muôn trùng cánh nhạn chở đầy vơi
Lý Đức Quỳnh
Xin chào Đức Quỳnh nha rất vui được bạn đồng hành cảm xúc bài họa rất hay.Cảm ơn bạn nhiều nhen, xin được đưa lên trang chính nhé. Chào bạn!
Xóa